Michael hỏi:
“Tôi sống ở Ohio và gần đây có một nhóm người lên kế hoạch mở 1 quán maid cafe ở vùng ngoại ô ở đây. Họ thuê một quán cà phê nhỏ không hoạt động, bán vé và chuẩn bị mọi thứ cần thiết. Một ngày nọ, người chủ quán thấy cách họ làm việc và cũng thấy 2 người đàn ông trung niên đến maid cafe vì những cô hầu và quyết định ngừng cho thuê. Điều này đã đánh động cánh nhà báo và tạo nên những bài viết mang tính tiêu cực trên 2 tờ báo địa phương và internet, tô vẽ khiến sự kiện này nghe như thế là một hoạt động đồi trụy, không lành mạnh. Kết quả là, trên trang facebook của nhóm và báo chí chứa đầy những lời bình luận ác ý, tiêu cực, những lời lăng mạ, xúc phạm. Tôi muốn hỏi rằng, bạn có nghĩ một này nào đó việc này sẽ thay đổi? Liệu rằng công chúng có thể chấp nhận văn hóa otaku hay những thứ như maid cafe sẽ phải ẩn mình, tránh xa tầm mắt của đông đảo quần chúng?”
Maid cafes có thể là nơi giải trí lí tưởng cho cả nữ, những bạn gái muốn trải nghiệm với việc hóa trang và nhập vai, và nam, những người yêu mến nó. Nhưng quan niệm này không phù hợp với tư tưởng của người Mỹ, và với đôi mắt của người ngoài sẽ nhìn thấy như là 1 nơi đồi trụy, những người con gái thể hiện như 1 người hầu hư hỏng. Đó là nhận định của người nước ngoài, và đã ăn sâu trong tư tưởng nên không có nhiều khả năng. Vì vậy, khi muốn giới thiệu một quan niệm, tư tưởng nào đó với công chúng, bạn phải CỰC KÌ, CỰC KÌ cẩn thận. Và toàn bộ những lời này dường như là một bài học kinh nghiệm.
Từ những gì tôi có thể nhìn nhận được từ những bản tin (bạn có thể đọc ở đây, đây, đây và đây) những người tổ chức sự kiện này đã phạm phải một số sai lầm, lỗi nghiêm trọng nhất là không đàm phán rõ ràng với chủ của quán cafe về chính xác những gì họ định làm. Người ta rất coi trọng và bảo vệ những cô gái trẻ, và nếu như người chủ biết chính xác về những hệ quả của maid cafe, có thể người chủ đó sẽ từ chối ngay từ đầu. Có lẽ đó là điều người tổ chức sự kiện không mong muốn, nhưng nó có thể ngăn chặn mọi chuyện ngay từ đầu.
Tôi nghĩ câu hỏi và chúng ta thực sự quan tâm là, liệu maid caffe thực sự có chỗ đứng ở Mỹ? Thành thật mà nói, tôi không chắc rằng họ sẽ chấp nhận điều này. Ngay cả ở Nhật Bản, những quán maid cafe cũng không thực sự dễ tìm, chúng hầu như chỉ được tìm thấy ở những nơi vắng vẻ ở Akihabara ở Tokyo hay Den-Den Town ở Osaka. Nếu nghĩ xa hơn sự nhập vai và tưởng tượng thì là nơi dành cho những chàng trai cô đơn trả tiền để được những cô gái dễ thương phục vụ. Nhật Bản đã có cả tấn hộp đêm (và càng ngày càng trở nên tồi tệ), vì vậy khi maid cafe xuất hiện vào giữa những năm 2000, dường như tương đối trong sáng và lành mạnh. Có thể nói, đây vẫn là nơi những cô gái hóa trang và thể hiện sự phục tùng phái mạnh. Đây không phải vấn đề lớn, nhưng những quán cafe này đứng đầu danh sách những nơi mà các bậc phụ huynh không muốn con gái mình làm việc.
Giờ đặt suy nghĩ này với người Mỹ, với thái độ thận trọng hơn trong tình dục và sự quan tâm chặt chẽ (và chính đáng) về những yêu râu xanh. Những người đàn ông Mỹ không dè dặt và nhút nhát như người Nhật. Cúng ta cũng có một vấn đề lớn đối với những người tâm lý không ổn định và không được điều trị chiếm lượng lớn trong số những người từng có tiền án. Điều này khiến cho việc mở 1 quán maid cafe NGHE CÓ VẺ nguy hiểm hơn, ngay cả khi nó không phải như vậy. Nếu tôi có con gái ở độ tuổi thanh thiếu niên (tuy nhiên tôi không có) có lẽ tôi sẽ để con bé làm việc tại maid cafe với điều kiện phải có sự quản lí của đội an ninh, cảnh sát với sự hiểu biết về luật phát của ban tổ chức. Nhưng đối với 1 nơi ngoại ô yên tĩnh vắng vẻ với sự an ninh lỏng lẻo? KHÔNG ĐỜI NÀO.
Tôi không có ý động chạm đến ai đang làm hay muốn làm tại những quán maid cafe hay bố mẹ của họ. Khi bạn không coi trọng thứ gì thì thật dễ dàng để có thể bỏ qua nó. (Ý tôi là thật kì cục khi bạn được phục vụ Korean BBQ bởi những người mẫu của Abercrombie khi ta đang xem phim Mamoru Oshii chứ không phải một cô nàng trong trang phục diềm xếp nếp kiểu Pháp). Thật vậy, tôi không cho rằng những gì tôi nói là hoàn toàn đúng, cho dù sự việc này đã bị thổi phồng lên quá mức.
Trong chuyện này, tôi không hùa theo 1 cách vô lý. Chủ quán cà phê bị liệt vào báo cáo của cục cảnh sát, điều đó thật nực cười. Người quản lý nói với cánh truyền thông rằng bộ trang phục hầu gái dành cho các nhân viên rất bình thường, giản dị theo phong cách váy dài tới đầu gối, điều mà tôi sẽ không nhắc lại. Và rồi lại sẽ có mặt của đám truyền thông, làm tăng lượng ý kiến trái chiều trên các trang mạng. Vì các tin tức trang mạng đưa lên TV địa phương là nơi các bậc trung niên ngộ nhận và hiểu sai sự việc.
Và bạn hỏi tôi rằng giả như có lý do nào đó khiến bạn tin việc này sẽ thay đổi? Tôi sẽ nói rằng vấn đề ở đây không phải là việc Mỹ ghét otaku, mà là chúng tôi đang phản ứng như 1 người Mỹ thực thụ. Mọi người trong chuyện này đều hành động 1 cách tự cho mình là đúng nhất , suy nghĩ nông cạn hay cực kỳ thiếu việc tự ý thức. Đây là việc tất yếu xảy ra khi otaku không nhận thức rằng họ đang đứng trên đất Mỹ, và những sở thích của họ khiến những người ngoài cuộc cảm thấy lập dị và bệnh hoạn. Và đó cũng chính là những gì sẽ xảy ra khi những người khác làm quá lên và kì thị họ.
Việc này sẽ còn tái diễn. Như 1 câu truyện có bố cục và lặp đi lặp lại mãi như bộ phim Marvel hạng trung của bạn.
Nguồn: http://www.animenewsnetwork.com/answerman/2015-07-17/.90522